Cụ già neo đơn mang toàn bộ tiền trúng số làm từ thiện
Mặc dù bản thân từng phải chịu nhiều đắng cay trong cuộc sống, song cụ Nguyễn Thị Dậu (1939) vẫn không quên san sẻ với người cùng hoàn cảnh khi bản thân được lộc trời do chơi XSMN hôm nay nhanh nhất .
Con đường làng quanh co dẫn chúng tôi đến ngôi nhà mái ngói đỏ, dù chưa xuống cấp nhưng những vết rong rêu loang lổ trên tường nhà chứng minh ngôi nhà được xây dựng cách đây khá lâu. Ao vườn rộng rãi nhưng thoáng mát và sạch sẽ. Cụ Dậu tâm sự ngôi nhà được xã quan tâm, tính đầu tư xây lại, nhưng ngẫm nhà còn chắc, cụ lại chẳng sống được bao lâu nên cụ nhường xuất của mình cho người khác có hoàn cảnh khó khăn hơn.
Cụ già neo đơn trúng số
Cụ Dậu là người già neo đơn trong xã, cụ sống một mình dù tuổi đã cao, sức đã yếu. Nghe hàng xóm kể, cụ từng có một gia đình êm ấm. Thế nhưng chiến tranh đã cướp mất chồng bà, đứa con trai hơn 20 tuổi cũng đã sớm mất vì bệnh tật. Từ ấy cụ sống vậy một mình, không đi thêm bước nữa. Ngày trước khi còn khỏe, cụ Dậ làm đủ nghề để kiếm sống, từ nghề đan lát, bán rau, nuôi lợn cho đến đóng gạch. Nay tuổi cao sức yếu, cụ sống hoàn toàn dựa vào tiền trợ cấp hàng tháng và sự đùm bọc của bà con lối xóm.
Ông Nguyễn Văn Nghiên (1954), hàng xóm cụ Dậu cho biết: “Số cụ khổ, còn trẻ đã mất chồng mất con, có người đến hỏi nhưng cụ nhất định không đi bước nữa, sống vậy cho đến tận bây giờ. Cụ hiền lắm, sống hòa đồng với mọi người, từ bấy đến nay tôi chẳng thấy cụ hơn thua với ai bao giờ, có miếng ngon cũng để dành cho trẻ con quanh nhà”.
Dù sống một thân một mình nhưng may mắn trời cho cụ sức khỏe, cho đến nay vẫn chưa một lần nhập viện vì ốm đau. “Chỉ thi thoảng mới thấy cụ kêu đau đầu, cảm nhẹ, may mắn là đều bệnh nhẹ, chứ bệnh nặng mà gia đình không có ai chúng tôi cũng thấy lo lắng thay. Tôi chỉ nhớ có bận cụ ốm nặng nhất là bị cảm sốt do dầm mưa, bà con lối xóm sang hỏi thăm, vợ tôi được phân công ở lại, nhưng chỉ hôm sau cụ đỡ hẳn, từ bấy đến giờ chưa từng thấy cụ bị ốm nặng như thế nữa”, ông Nghiên cho biết thêm.
Cuộc sống cơ cực, vất vả là thế, song có “lộc trời”, cụ Dậu cũng chẳng hưởng hết một mình. Năm 2006 cụ trúng độc đắc, bà con lối xóm ai cũng vui mừng thay. Ai cũng nói cụ dậu có phúc về già. “Họ khuyên tôi nên gửi tiền tiết kiệm ngân hàng, hàng tháng rút lãi mà tiêu dần, chớ để trong nhà kẻo trộm nó lấy mất”, cụ Dậu vui vẻ nói.
Cụ Dậu may mắn trúng số nhưng không hưởng một mình
Ấy thế mà quyết định của cụ khiến ai cũng phải ngạc nhiên, cụ không gửi tiết kiệm ngân hàng, cũng không xây lại nhà cửa cho khang trang như họ hàng bàn bạc giúp, cụ bảo “Tôi già rồi, chẳng biết sống được bao lâu nữa, với lại ngôi nhà này vẫn còn rất chắc chắn, tuy nhỏ, bé, thấp nhưng bão gió cũng không lung lay được, xây xáo làm gì cho tốn kém, Mai mốt mất đi nhà không ai ở, phí của giời”.
Thay vì gửi tiết kiệm hay xây nhà mới, cụ Dậu mang gần hết số tiền đi làm từ thiện. Cụ ủng hộ nhà chùa cải tạo lại dãy nhà sau cho khách khứa đến nhang khói có nơi nghỉ ngơi, uống nước. Tặng một phần cho trại trẻ mồ côi và một phần cho quỹ từ thiện dành cho người già cả neo đơn không nơi nương tựa như cụ. Cụ không quên chia cho bà con lối xóm mỗi người một chút đỉnh. Cụ sợ nhỡ đột ngột mất đi, tiền cũng để làm gì.
Cụ Dậu chỉ giữ lại cho mình phần nhỏ để sống qua ngày, không phải phụ thuộc vào tiền trợ cấp hay sự giúp đỡ của bà con lối xóm. Số tiền nhỏ nữa cụ gửi một người họ hàng ruột thịt ngay cạnh nhà để khi chết đi có tiền ma chay. Tấm lòng của cụ Dậu khiến không ít người cảm động.
“Biết cụ sống một mình, đôi khi không tránh khỏi cảm thấy cô đơn, chúng tôi từng khuyên cụ đi bước nữa mà cụ nhất định không chịu. Bây giờ già cả rồi, bà con lối xóm quanh đây cứ khi rảnh rỗi lại sang nói chuyện với cụ, cụ quý trẻ con nên tụi nhỏ cũng hay sang đây nô đùa. Chúng tôi sống gần đây bây giờ cũng để ý cụ hơn, sợ cụ ốm bệnh mà không ai biết”, bà Nguyễn Thị Tâm, hàng xóm cụ Dậu cho biết.
Thời xưa hay thời nay, câu chuyện trúng số đều không hiếm, nhưng trúng số mà mang gần hết số tiền đi làm từ thiện thì quả xưa nay hiếm thấy. Cụ Dậu nói, có lộc trời thì phải san sẻ, có như vậy thì xã hội mới tốt đẹp hơn được. Lời nói này không phải không ai hiểu, nhưng mấy ai thấu và mấy ai làm được?
Rời khỏi ngôi nhà mái ngói nhỏ nhưng ấm áp tình người, chúng tôi lại tiếp tục tìm đến một miền quê khác với một câu chuyện khác. Xe lăn bánh đã lâu nhưng tôi vẫn nhớ mãi hình ảnh cụ, dù tuổi đã cao, tóc đã bạc, da đã nhăn nhưng không giấu được nét nhân hậu. Thiết nghĩ, cuộc đời cụ thầm lặng giống một câu chuyện không tên, mà mỗi ai đi qua, ghé lại đều sẽ da diết khôn nguôi về bài học quý giá ấm áp tình người giữa cuộc sống hiện đại nhiều lo toan, tính toán.